18 Tháng Một, 2021
Thi tốt nghiệp Đại học xong trong lúc chờ nhận bằng tốt nghiệp, tôi may mắn hơn bạn bè là trúng tuyển vào một vị trí của Công ty hàng đầu tại TP.HCM hoạt động về lĩnh vực Thiết kế phần mềm. Nhưng do vị trí không đúng chuyên môn và cảm xúc trong tôi về công việc đó không có nên tôi quyết định tìm việc mới sau 3 tháng làm việc ở đấy.

Xem trên tờ báo tuổi trẻ tôi thấy  Cty T.S (nay là công ty Sáng Tạo) có tuyển dụng một vị trí đúng với chuyên môn của mình nên tôi nộp hồ sơ dự tuyển. Ngày ấy khi công ty còn ở 437 Hoàng Văn Thụ, với cơ sở hạ tầng còn thấp tôi không nghĩ nơi đó là một công ty, cứ ngỡ mình không tìm ra địa chỉ nên quay về và gửi hồ sơ qua đường bưu điện.

Vài ngày sau, phòng Hành chính gọi tôi đến phỏng vấn. Tôi cũng đến địa chỉ đó, trong lúc đứng ló ngó thì chú Tài xế xe bảo “Đi phỏng vấn hả? Vào đi”. Tôi thì cứ ngờ ngợ, chú ấy tấn an tiếp “Công ty đó đây nè”. Thoạt đầu tôi có sự so sánh quá khập khiễng với công ty cũ tôi đã làm, khập khiễng giữa cơ sở vật chất một bên phòng làm việc máy lạnh, bàn ghế thiết bị thuộc loại A và một bên xếp vào hàng tệ nhất. Khập khiễng cả phong cách làm việc chuyên nghiệp ở hai nơi. Tuy cơ sở vật chất và môi trường làm việc quá khập khiễng nhưng nơi đây đã cho tôi một cảm xúc dạt dào, một cảm giác bình an. Trãi qua cuộc phỏng vấn không quá cam ro như công ty cũ nên tôi đã trúng tuyển và được nhận vào làm. Cái nhìn đầu tiên về cơ sở vật chất ở đây tôi thật khó thích nghi vì tôi đã từng làm việc trong một cao ốc thuộc chuẩn loại A nên tôi có chút e dè khi đến nhận việc.

Ngày đầu tiên tôi đến đây làm, người tiếp nhận tôi không phải là vị Tổng Giám đốc phỏng vấn hôm nọ mà là một chị xinh đẹp – Giám đốc điều hành – người sẽ quản lý công việc của tôi. Chị ấy tiếp tôi và một bạn đậu phỏng vấn cùng đợt trong một phòng làm việc của phòng Giám sát, xung quanh toàn là hồ sơ và ẩm thấp vì hôm đó phòng họp bận họp. Hôm đó tôi chính thức bắt tay vào làm việc, được bàn giao sơ xài và thế là tôi tự “bơi” trong đóng hồ sơ và công việc của mình. Cơ sở làm việc thật tệ nhưng đều đó không làm tôi nản chí vì tôi vốn sinh ra là người chịu khó. Càng làm việc tôi càng thấy đam mê, đam mê công việc “tự bơi” của mình, đam mê với môi trường làm việc không phân quyền, ganh đua mà gắn kết như anh chị em một nhà. Và tôi xác định đó là ngôi nhà thứ 2 của mình.

Có nhiều bạn bè hỏi tôi sao phải từ bỏ một công việc với mức lương cao trong một công ty lớn, môi trường làm việc chuyên nghiệp để về làm cho công ty T.S (công ty Sáng Tạo bây giờ) với những điều ngược lại. Tôi trả lời tôi đi tìm cảm xúc cho công việc và tôi chỉ làm việc với những công việc mà tôi thật sự có cảm xúc. Nếu cảm xúc trong công việc ở Sáng Tạo đã cạn thì tôi cũng sẽ đi.

Lúc còn ở giảng đường Đại học thầy tôi nói với tôi vài điều thoạt nghe chẳng có vẻ gì sâu sắc, nhưng khi tốt nghiệp đi làm tôi mới thấy thầy tôi nói đúng. Thầy tôi bảo rằng một trong những yếu tố cần cho sự thành công là kiên trì với công việc. Ông nói thành công sẽ không đến với người mất kiên nhẫn, không nán lại được, bỏ cuộc quá sớm và chạy quanh bỏ cái này bắt cái khác mà không trụ lâu được với cái nào. Tôi có lợi thế là yêu công việc của mình, cảm xúc làm việc nơi đây dạt dào. Cho nên trong những năm đầu làm ở đây tôi không chạy quanh chi đâu. Tôi cố trụ lại ngôi nhà bé nhỏ của mình. Ai cũng muốn ngôi nhà của mình khang trang từ bề nổi đến chiều sâu để vươn tầm với các doanh nghiệp khác. Khi bạn yêu thích ngôi nhà của mình thì bạn phải có trách nhiệm với ngôi nhà ấy, bạn phải làm gì để đóng góp cho ngôi nhà của mình. Câu trả lời đi từ cái tâm yêu nghề và kiến thức. Tôi cũng có niềm mơ ước cho ngôi nhà yêu quý của mình được khang trang. Để thực hiện niềm mơ ước đó trước tiên là không từ bỏ ngôi nhà của mình sau đó tôi bắt đầu “đi tìm” lời giải.

Đầu tiên tôi xây dựng kiến thức chuyên môn vững chắc cho mình. Tôi bắt đầu với việc tham gia  khóa học nghiệp vụ nghề của mình  6 tháng, trong khoảng thời gian học nghiệp vụ đó là khoảng thời gian khó khăn nhất của tôi. Vừa học vừa làm, với đồng lương ít ỏi (thời đó công ty còn khó khăn nên chỉ có thể trả lương như thế thôi), với lượng công việc ở công ty đầy ấp (vì phải làm việc cho 4 công ty con), nghỉ ngơi đối với tôi là đều quá xa xỉ. Chương trình học quá nặng và phải trải qua nhiều kỳ thi kiểm tra cam ro, cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp khóa học. Cứ nghĩ bao nhiêu đó cũng ổn cho kiến thức nhưng công ty có 1 LS thì vẫn tốt hơn, sếp tôi sẽ tự tin để khoe với khách hàng của mình hơn. Tự xây dựng cho công ty 1 LS thì vẫn tốt hơn là công ty đi thuê, vì công ty cũng không cần thiết phải thuê vị này về, nếu cần thiết cũng phí vì giá “thuê” 1 vị này không thấp. Tôi nghĩ  vậy nên công việc tiếp theo tôi cần làm là tập sự và thi lấy chứng chỉ nghề. Chứng chỉ của tôi không dễ dàng lấy như các loại chứng chỉ khác và lấy được chứng chỉ này là cả niềm mơ ước lớn của các đồng môn của tôi. Vì chúng tôi phải xin thực tập ở 1 văn phòng hoạt động chuyên môn, sau đó xin gia nhập vào tổ chức quản lý nghề ở TP.HCM – nơi văn phòng xin tập sự có trụ sở. Để không ảnh hưởng đến công việc ở công ty và nhờ mối quan hệ quen biết nên tôi đã xin được chỗ tập sự. Chỉ là tập sự gửi nên tôi phải nghỉ làm ngày thứ 7 để đi tập sự nghề ( Lúc đó công ty còn làm ngày thứ 7). Vừa tập sự, vừa làm việc, sức khỏe lại không tốt nên ngày công làm việc của tôi ở dạng “bét”. Các chế độ thưởng và chế độ du lịch của tôi bị cắt giảm, để không ảnh hưởng đến công việc nên tôi đã cố gắng hết mức có thể. Có những lúc tuột dốc và bất mãn nhưng nghĩ  về “chiếc áo mới của ngôi nhà” đã thôi thúc tôi không bỏ cuộc mà quyết tâm sớm hoàn thành. Ngày công ty đi du lịch thưởng ở nước ngoài cũng là ngày tôi thi sát hạch để lấy chứng chỉ sau 1,5 năm tập sự. Âm thầm lặng lẽ ở nhà một mình “khăn gói” đi thi. Vừa thi vấn đáp vừa thi viết, kiến thức bao la không giới hạn cho nên thi xong tôi bị Stress. Cuối cùng niềm mơ ước của tôi đang dần dần được thực hiện. Cầm chứng chỉ trên tay do Bộ cấp nước mắt tôi rớt 2 hàng “Công ty của tôi đã có 1 LS” .

Lấy được chứng chỉ nghề chỉ là phụ trồng cây bông cho ngôi nhà, cái quan trọng là cốt lõi của căn nhà. Tôi không ngừng học hỏi, học hỏi để tìm ra sự đổi mới cho căn nhà. Tôi đã tham gia tiếp khóa học ngắn hạn về Quản trị kinh doanh, học bằng cả cái tâm yêu nghề nhằm phục vụ cho công việc của mình nên tôi lấy bằng được loại giỏi. Tôi không ngừng tìm tòi học hỏi, học qua bạn bè, học qua sách vở và cả những buổi hội thảo, những chương trình thực tiễn khác nhằm đưa mô hình quản trị của công ty đổi mới nhưng vẫn phù hợp với nét riêng của mình. Học là một chuyện, biết là một chuyện, thực hiện càng là một chuyện khó vì tôi không phải người quản lý trong công ty mà chỉ là nhân viên. Nhưng ở công ty tôi là người dạng miệng với Sếp nhất vì thế có gì hay, có gì lạ ,muốn công ty đổi mới tôi đều đưa lên ý kiến. Sếp tôi rất giỏi, là người có tài, công việc cũng đầy ấp nên hỉ, nộ, ái, ố là chuyện bình thường. Mỗi lần như thế các chị gọi vui là tôi “xâm mình”.

Xác định cống hiến cho ngôi nhà của mình trên cảm xúc và tình thương ấm áp của những con người nơi đây, tôi rất khó khăn trong cuộc sống và sự lựa chọn. Có lần phải đi làm bán thời gian để kiếm thêm thu nhập. Có những lời mời mộc, những lời lôi kéo với đồng lương hấp dẫn mà nghĩ lại mình cũng không ngờ tới, nhưng do cảm xúc trong tôi về công việc về con người nơi đây quá mãnh liệt vì thế tôi đủ tự tin để từ chối  và đưa ra quyết định cho riêng mình. Vì tôi biết cuộc sống vẫn sẽ luôn bày ra những chọn lựa, nhưng chọn lựa làm hạn chế tư tưởng, cân nhắc làm hao mòn tinh thần. Hãy đi như chỉ có một con đường để đi, hãy chọn như chỉ có một lựa chọn, và khi đã chọn xong hãy loại những chọn lựa khác khỏi tư tưởng, để mà tập trung vào một con đường duy nhất, để mà tận hưởng và khám phá cái chọn lựa duy nhất đó của mình.

Niềm mơ ước của tôi về ngôi nhà khang trang đã được công ty thực hiện, Giờ đây chuẩn bị kỷ niệm 15 năm thành lập, công ty chúng tôi đã có một trụ sở làm việc với trang thiết bị loại A, môi trường làm việc dần chuyên nghiệp. Đội ngũ nhân viên ổn định. Các chính sách và phúc lợi ngang tầm với các công ty hàng đầu. Danh tiếng và uy tín đang từng bước tiến lên vững chắc. Tôi yêu ngôi nhà ấy vô cùng, cảm xúc trong tôi vẫn dạt dào. Kính chúc Sáng Tạo mãi bay cao bay xa hơn nữa và mãi là ngôi nhà ấm áp yêu thương.

 

Nguồn: copy